Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Vua Solomon Và Ba Anh Em, Phần 1/4

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Mỗi ngày tôi đều cầu nguyện. Mỗi ngày, tôi biết ơn và cầu nguyện rằng tôi có thể làm sứ mệnh của mình cho tốt, theo kế hoạch Thiên Đàng – rằng tôi sẽ không rơi khỏi việc đó, rằng tôi sẽ không bị lạc lối bởi nghiệp chướng của thế giới hoặc ảnh hưởng của thế giới, hoặc có thể là bất cứ gì. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Mỗi ngày quý vị phải cầu nguyện để giữ cho mình không bị ảnh hưởng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì thế giới có thể kéo quý vị xuống bởi ảnh hưởng của nghiệp chướng xung quanh.

Chào quý vị. (Kính chào Sư Phụ.) Chào. Quý vị vẫn bình thường cả chứ? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ừ. Tốt hơn là giữ bình thường. Không ngã chấp và không bám víu. Hiểu không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Tôi dị ứng với hai loại người này. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nó cũng sẽ cản trở công việc của tôi và công việc của quý vị. (Dạ, Sư Phụ.) Mỗi ngày hãy tự nhắc nhở rằng quý vị không là ai cả. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì quý vị không là ai hết. (Dạ đúng.) Ngay cả tôi ngày nào cũng cầu nguyện rằng tôi sẽ không rơi xuống. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Mỗi ngày tôi đều cầu nguyện. Mỗi ngày, tôi biết ơn và cầu nguyện rằng tôi có thể làm sứ mệnh của mình cho tốt, theo kế hoạch Thiên Đàng – rằng tôi sẽ không rơi khỏi việc đó, rằng tôi sẽ không bị lạc lối bởi nghiệp chướng của thế giới hoặc ảnh hưởng của thế giới, hoặc có thể là bất cứ gì. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Mỗi ngày quý vị phải cầu nguyện để giữ cho mình không bị ảnh hưởng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì thế giới có thể kéo quý vị xuống bởi ảnh hưởng của nghiệp chướng xung quanh.

Nhưng thực ra, tôi rất hãnh diện về mình. Bởi vì tôi có hai tín đồ kiên định. Bây giờ tôi biết cách giữ họ. Một người cần bánh kếp thuần chay và người kia chỉ cần súp thuần chay và… bánh mì. Hãy tiếp tục cầu nguyện cho mình và cho Thế Giới Thuần Chay, Thế Giới Hòa Bình, rồi có lẽ sau đó chúng ta không phải làm việc vất vả vậy nữa và biết đâu có thể đóng cửa Truyền Hình Vô Thượng Sư, rồi quý vị có thể đi ăn bao nhiêu bánh kếp tùy thích, bất cứ lúc nào, bất cứ ngày nào. Hoặc nếu quý vị may mắn, nếu tôi có chút thời gian và vẫn còn đây, thì tôi có thể làm bánh kếp, súp và bánh mì thuần chay cho quý vị – tất cả mấy món đó một lượt. (Ồ!) Ồ! (Thích quá!)

Tôi nói “có lẽ” thôi. Nếu quý vị may mắn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chà, ít ra tôi cũng có hai tín đồ kiên định, phải không? Miễn là họ được tôi hứa về bánh kếp, súp và bánh mì thuần chay. Chỉ hứa thôi. Không hại ai cả. Nói “có lẽ” đâu mất mát gì ha. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Mơ đi cưng. Cứ mơ đi. Ngày nào đó thế giới sẽ trở thành thuần chay cùng với hòa bình thế giới, rồi khi đó có lẽ chúng ta không phải làm việc cho Truyền Hình Vô Thượng Sư nữa – tất cả chúng ta có thể lên Hy Mã Lạp Sơn. Rồi thay vì súp, thì quý vị có thể ăn bánh samosa thuần chay với tôi. (Dạ đúng.) Ờ, cứ mơ đi.

Ôi Trời ơi! Có một truyện ngắn để chúng ta thay đổi không khí, tạm quên đi mọi hỗn loạn này trên khắp thế giới. (Vâng, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ. Xin cảm ơn Ngài.) Thưởng thức, giải lao một chút. (Dạ, thưa Sư Phụ. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Hôm nay tôi vẫn chưa tìm kiếm bản tin. Chưa săn, chưa đuổi theo bản tin, vì tôi bận. Và cũng để quý vị chờ lúc nãy, xin lỗi nha, vì tôi cần sửa cái điện thoại. (Vâng, thưa Sư Phụ. Không sao ạ.) Thành ra tôi trễ.

Và những chuyện khác nữa. Thôi không sao. Bây giờ tôi đây rồi. Quý vị có đó không? (Dạ có, Sư Phụ.) Không quan trọng, nếu quý vị muốn ngủ tiếp thì có thể đi ngủ. Có thể về lại villa của mình vì tôi làm gián đoạn giấc ngủ của quý vị. (Dạ không đâu. Không đâu, thưa Sư Phụ. Chúng con ở đây ổn, thưa Sư Phụ.) Quý vị có ổn không? (Dạ ổn.) Vậy tốt. Đây gọi là “Truyện Ru Ngủ.” Vậy, nếu quý vị gật gù hay là ngáy thì cũng được tha. Bởi vì quý vị đã ngáy trên lầu nơi quý vị thiền. Có không? Hoặc ở tầng dưới, bất cứ ở đâu. Nên tôi nghĩ tôi sẽ làm cho giấc ngủ của quý vị được êm ái hơn, vậy tôi sẽ đọc truyện ru ngủ. Được rồi. Nào bắt đầu.

Đây cũng là truyện dân gian Do Thái, có tựa đề là “Vua Solomon Và Ba Anh Em.” Quý vị biết Vua Solomon là ai, đúng không? Chúng ta đã có nói đến trước đây. (Dạ có. Dạ biết, thưa Sư Phụ.) Thỉnh thoảng. Có lẽ trong một truyện khác. Nếu không biết ông là ai, thì tìm trên internet nha. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ông là một trong những minh quân nổi tiếng nhất xưa nay – ông và Vua David. Ngoài ra, vì tôi không thể kể hết chỉ trong một truyện, nên có lẽ quý vị tìm trên mạng hoặc có lẽ vào lần khác khi tôi đọc truyện về ông. (Dạ. Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi đã thiết kế một bộ thiên trang có tên là “Trí Huệ Của Solomon.” (Dạ. Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị biết mà ha. (Dạ. Dạ biết, thưa Sư Phụ.) Vậy đây là truyện để chứng minh điều đó – để chứng minh rằng ông có trí huệ.

“Ngày xửa ngày xưa, có ba anh em nhà kia lên kinh đô để học Kinh Torah.” Torah là Thánh Kinh của người Do Thái. (Dạ, Sư Phụ.) “Học với Vua Solomon.” Ôi, may mắn thay! Solomon không chỉ là vua. Ngài cũng là một vị Minh Sư, bởi vì Ngài sáng suốt, có trí huệ và đã khai ngộ. (Dạ. Dạ, thưa Sư Phụ.)

Thời đó, có lẽ con người chưa có những máy in này, hoặc họ chưa khám phá, hoặc phát minh ra những máy in bảng đó. Sau này, có lẽ họ dùng gỗ để khắc chữ, rồi cứ thế in ra thành nhiều sách. (Dạ đúng.) Nên, vào những thời đó, để học được điều gì, thì phải đến gặp một chuyên gia mà có thư viện của riêng họ, hoặc loại sách đó, hoặc loại sách này. Vào những thời đó, có một cuốn sách cho riêng mình là cả một gia tài. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ phải.) Không dễ có. Như chúng ta ngày nay, mình thậm chí có thể in ra từ internet, hoặc ngay cả đọc trực tuyến.

“Rồi, có ba anh em nhà kia đi suốt con đường từ nơi họ sống lên kinh đô để học kinh Torah với Vua Solomon. Và họ ở bên nhà vua suốt 13 năm. Một ngày nọ, ba người họ ngồi lại nói chuyện với nhau. Một người nói, ‘Chúng ta đang làm gì ở đây vậy? Mà này, chúng ta đã rời nhà mình ra đi, bỏ lại mọi thứ để đến đây chỉ để học lề luật.’ Thật ra [luật ở đây] có lẽ nghĩa là luật vũ trụ, như Tâm Ấn. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.)

Cũng giống như trước đây, khi người ta trở thành tỳ kheo hoặc tỳ kheo ni để ở lại với Đức Phật, hoặc với những vị cao tăng để tu học những điều Đức Phật đã dạy, và tất cả những trí huệ và nguyên tắc vũ trụ này. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, không phải như họ đến đó để trở thành cảnh sát hay gì đó. “Luật” này là một luật khác. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ, Sư Phụ.) Hầu hết các nguyên tắc và trật tự, luật lệ của vũ trụ này, đều có trong các Thánh Kinh thời xưa, mà các vị Thánh Hiền thông thái đã để lại.

“Bây giờ, một người trong số họ nói: ‘Chúng ta đã bỏ lại mọi thứ để đến đây chỉ để học lề luật.’” Có lẽ làm sao để được khai ngộ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) ‘“Thế mà cho đến nay, đã 13 năm trôi qua, mà chúng ta thực sự vẫn chưa học được gì cả. Vậy, có lẽ chúng ta nên từ giã nơi này rồi quay về nhà.’ Tất cả họ đều nghĩ như vậy.

Sau đó họ đi vào để bày tỏ ý kiến và mong muốn của họ với vua. ‘Tâu Bệ hạ.’” Họ không có nói “Tâu Bệ hạ” ở đây, nhưng tôi đoán họ phải thưa như vậy. “‘Chúng thần muốn đến bái biệt Bệ hạ để quay về nhà.’ Lập tức vua ra lệnh cho quan tổng quản mang ra 300 nén vàng. Và vua nói với ba anh em, ‘Được, bây giờ các khanh có thể chọn. Hoặc là được ta dạy các khanh ba điều khôn ngoan, hoặc là được ta ban cho mỗi khanh 100 nén vàng.’ Nghe vậy, ba người bàn tính với nhau ngay tại đó, rồi họ chọn vàng.”

Điển hình. (Dạ.) Quý vị sẽ [làm vậy], tôi biết. Thành ra quý vị rời bỏ công việc tốt của mình và đến đây. Tôi cũng vậy, trời ơi, tôi cũng vậy. Tôi cũng bỏ hết. Và bất cứ thứ gì tôi kiếm được, tất cả đều là tiền cho đại chúng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi rất tiết kiệm. Không dùng nhiều hơn mức tôi cần. Mỗi ngày, ngay cả khi ăn, khi vô tình làm rơi vài hạt cơm ra bàn, tôi cũng nhặt lên. Và tôi nói với Thiên Đàng, “Tôi không dám phí bất cứ thứ gì.”

Bởi vì tất cả đều là thành quả của công việc cực nhọc, và ân phước của tất cả chư Thánh Hiền, và Thiên Địa. Và rồi mỗi cọng rau nhỏ, tôi cũng nhặt lên. Thật ra tôi chỉ bỏ những gì thật sự không thể dùng được. Và tôi luôn nói với Thiên Đàng như vậy. Tôi nói, “Tôi biết ơn bất cứ thức ăn nào tôi có. Và sẽ không dám lãng phí gì cả.” Thứ nhất, chúng rất quý báu, và nhiều người đang đói. Thứ hai, tôi không muốn lãnh thêm nghiệp, thêm nợ trong cõi vật chất này.

Và rồi tôi cầu nguyện trước. Tôi mời bất cứ ai có thể dự phần vào tinh hoa của thức ăn, và cầu nguyện rằng tất cả các vị thánh hiền, dù họ ở đâu, rằng họ có thể có mọi thứ họ cần. Và tất cả những chúng sinh tốt đều có mọi thứ họ xứng đáng có. Và tất cả những chúng sinh xấu, nhờ Ân điển của Thượng Đế, trở thành những chúng sinh tốt.

Không biết sao tôi lại nói điều này. Ồ, phải, vì vàng. (Dạ đúng.) Khi tôi ở trước đại chúng, quý vị thấy tôi đeo vàng và thiên trang lấp lánh. Ở nhà, tôi không đeo gì hết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi không muốn, và không cần. Tôi không cảm thấy muốn đeo chút nào. Đó chỉ là công việc của tôi. Nhà thiết kế và người mẫu. (Dạ đúng. Vâng.) Nơi tôi sống không có thiên trang nào cả. (Dạ. Vâng, thưa Sư Phụ.) Tôi không cần, không đem theo. Chỉ khi nào tôi cần thôi. (Dạ đúng. Dạ phải, thưa Sư Phụ.) Hầu hết là vì công việc, khi tôi cần giới thiệu chúng, thế thôi.

Xem thêm
Tất cả các phần  (1/4)
1
2022-11-15
7020 Lượt Xem
2
2022-11-16
4885 Lượt Xem
3
2022-11-17
4487 Lượt Xem
4
2022-11-18
4340 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android