Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Hãy Được Tự Do Tại Đây Ngay Bây Giờ, Phần 3/5

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Khóc gì vậy? Có chuyện gì vậy? Hả? Không thấy? Gặp Sư Phụ mừng cái khóc, tội không. Gì đâu gặp hoài mà cũng mừng hoài vậy đó hả? Mỗi lần gặp là cũng khóc hoài, hết nước mắt uổng vậy nè. Hồi xưa mấy người đẹp mà khóc là người ta lấy cái ly ngọc nhỏ nhỏ người ta hứng, biết không? Ở đây mình lấy cái ca… Lấy ca đưa cho hứng. Tại nước mắt nó nhiều lắm, ca mới đủ, ca mà ăn cơm đó.

Anh có thể rời đi nếu muốn. Nếu anh không muốn thì không cần phải đứng đó. Mọi thứ vẫn ổn chứ? (Dạ ổn.) Được rồi. Đúng vậy. Có gì mà “Con kín đáo. Con mắc cỡ quá”. Được rồi. Lần tới. Có lẽ anh viết ra. Nhé? Quá nhiều ngôn ngữ, tôi quên hết. Khó. Khó cho tôi. Về lại chỗ ngồi đi. (Cảm ơn Sư Phụ.) Có bao nhiêu phụ nữ Âu Lạc (Việt Nam)? Giơ tay lên xem. Được rồi. Tới đây. Cảm ơn. Tôi cảm kích sự thành tâm của quý vị. Quý vị đã lặn lội đường xa như thế. Đường dài, rất dài. Có khi 24 tiếng, phải không, từ châu Âu? Hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Chờ đợi cả ngày rồi đổi máy bay đủ thứ.

Đừng làm hư bông hoa xinh đẹp của tôi. Có nhiều chỗ lắm mà, đâu nhất thiết phải ngồi cạnh nhau như thế. Nhất là phụ nữ, quý vị phải tinh tế. Con gái ngồi đâu... “Ăn coi nồi, ngồi coi hướng”. Chỗ chật thì ngồi chỗ khác, cái gì mà ngồi tới ngồi lui làm bể bông của người ta hết sao. Con gái phải dịu dàng chứ, đi đâu làm bể đồ ở đó.

Chà, mấy người đẹp nhất ở Âu Lạc (Việt Nam) qua đây đó hả? Mấy người này được gọi là đẹp nhất Âu Lạc (Việt Nam). Đúng không? Mấy bà già đẹp nhất Âu Lạc (Việt Nam) đó hả, cũng qua đây đó. Mấy bà già đẹp nhất Âu Lạc (Việt Nam) cũng qua đây. Phải không? Quý vị ổn không? (Dạ ổn.) Không có vấn đề gì chứ? (Dạ không.) Có than phiền gì không? Có than phiền không? (Dạ không.) Quý vị đến từ nước (quốc gia) Mỹ, phải không? Sao, ở đó có chuyện gì không? Hả? Có không? Có gì rắc rối không? (Dạ không.) Không hả? Ờ. Sao càng ngày càng đẹp ha. A, chắc tại cái tóc nó để lèm xèm nó ra kiểu vậy. Có muốn hỏi gì không? Không hả? Thật sao?

Có người nào không lại không? Cha, cha, cha! Đi ngồi thiền thất thôi mà cũng đánh phấn thoa son đồ ghê quá. Còn đeo bông tai đồ sáng, sáng, sáng. Ui giời giời, cái tay đeo ngọc ngà tùm lum. Ô! Sáng trưng. Ồ. Trời ơi! Hơn cả của tôi! Tôi không có gì cả! Nhìn nè. (Vẫn còn bé quá, Sư Phụ.) Sao? (Chắc Sư Phụ đi trễ.) Tại không có, chứ đâu phải... không có lấy gì đeo? Không hỏi gì hết hả? (Sư Phụ bảo vệ sức khỏe.) Tới giờ này mà còn hỏi nữa là cắt tóc. Còn người nào muốn đi tu không? Người nào còn muốn cắt tóc không? (Dạ có chứ.) Giờ cắt tóc lỗi thời rồi, Sư Phụ để tóc dài, thấy không? (Dạ.) Lỗi thời rồi.

Ở đâu đến đây? Khắp nơi hả? Khắp nơi. (Dạ ở Úc.) Úc nữa hả? (Dạ.) À, Australia hả? (Dạ.) (Los Angeles nữa, Sư Phụ.) Los Angeles biết rồi. Canada hả? Xa quá hả? Canada xa, phải không? Có mấy người nào Âu châu mà, Âu châu có chứ hả? (Dạ có, ở Hamburg.) Hamburg hả? Ồ, xa quá hả? Berlin hả? Chà! Mấy chỗ này xa nhất, phải không? Mấy tiếng hay hai mươi mấy tiếng? (Dạ tầm mười bốn tiếng. Ở Hamburg có mình con tới, Sư Phụ.) Sao mười bốn tiếng, hai mươi bốn tiếng chứ. (Dạ có mười bốn tiếng.) Sao mà ít vậy? (Dạ Berlin đi Singapore mười một tiếng, hơn mười một tiếng. Rồi từ Singapore qua đây bốn tiếng nữa.) Ồ, vậy hả? Vậy là mười lăm, mười sáu tiếng chứ hả? Còn đợi, thời gian đợi đồ nữa hả? Sao mà hôm trước có cái anh gì ở Munich qua đó, nói đi 24 tiếng nè. (Con không biết.) Chắc tại máy bay nó khác, phải không? (Dạ.) Ừ. Mà xa lắm chứ, bay vậy là cũng xa lắm. Tội nghiệp.

Hôm trước có… À, Munich có người nào qua không? Munich chỉ có mấy người Đức qua thôi hả? Âu Lạc (Việt Nam) không có hả? (Dạ có qua.) Đâu? Chắc mấy người nam... À đây, đằng sau, đằng sau. Rồi. Sao, đời sống khá giả không? Hả? Giàu hả? Giàu, làm giàu chưa? Mấy nhà hàng hột xoàn rồi? Có mấy tiệm hột xoàn? Ở Los [Angeles] làm ăn khá hơn hả? (Dạ.) Ở Đức khó hả? Ở Đức khó, phải không? Ở Đức không có người Âu Lạc nhiều ha, ít ha. Ba chục ngàn người. Ở Los vui hơn hả? Mấy người ở Los ráng tu nhe, ở đó là... Ở Los phước báu mỏng manh. (Dạ các đồng tu hỏi thăm Sư Phụ.) Cái gì mà động đất hoài. Bây giờ có mấy người Âu Lạc (Việt Nam) qua đó tu mà hễ còn động đất nữa là đổ thừa quý vị đó, hiểu chưa? Ráng tu cho giỏi đó.

Sao, nói gì? Hồi nãy nói gì? (Dạ thưa, các đồng tu bên Los nói là gởi lời thăm Sư Phụ, nhớ Sư Phụ nhiều lắm.) Ờ. Nhớ cái gì! (Mời Sư Phụ về bên đó ăn tết.) Thôi, ở bên này cũng có bánh tét (thuần chay) ăn, tội gì? Tội gì chạy qua đó mất tiền máy bay, mà ngồi mười mấy tiếng đồng hồ đau lưng, mỏi cổ. Già rồi. Chà! Bác bà già đẹp lão có cái nón đẹp quá, cho mượn vài bữa nhe bác. Mượn đội, bận với cái áo này. Có hột xoàn nữa. Xong rồi ha?

Quý vị có thiếu bánh kẹo (thuần chay) không? Mang ra thêm đi. Có nhiều người quá. (Dạ.) Mang bánh kẹo lại đây. Lẹ lên. Cho họ thêm bánh quy (thuần chay). Thôi cho mấy cái bánh (thuần chay) đem về nhà ăn. Sao có ít vậy? (Dạ còn nữa. Còn nữa.) Đổ vào. Đổ vào. Rồi, chia nhau ha. (Dạ.) Ăn cho vui ha. Không có nhiều nhưng mà tình cảm nhiều, phải không? (Dạ.) Rồi. Được rồi. Chia nhau. Mang đến cho họ. Mang những thứ này cho họ. Đi tới đó đi. Mang những thứ này cho họ. (Dạ.) Hai túi ở đây và một túi ở đây. Bên này một giỏ nhe, bên kia hai giỏ. Bên này người ít. Bên đó.

Càng già càng đẹp ha. Có lại không? (Dạ có.) Đâu? Ồ, vậy hả? Giờ có bồ rồi hả? Nghe nói hả? Có không? Không hả? Sao mắt đỏ lòm vậy? Bồ bỏ hay sao? Sao vậy? Sao con mắt đỏ lòm vậy? Khóc gì vậy? Có chuyện gì vậy? Hả? Không thấy? Gặp Sư Phụ mừng cái khóc, tội không. Gì đâu gặp hoài mà cũng mừng hoài vậy đó hả? Mỗi lần gặp là cũng khóc hoài, hết nước mắt uổng vậy nè. Hồi xưa mấy người đẹp mà khóc là người ta lấy cái ly ngọc nhỏ nhỏ người ta hứng, biết không? Ở đây mình lấy cái ca… Lấy ca đưa cho hứng. Tại nước mắt nó nhiều lắm, ca mới đủ, ca mà ăn cơm đó. Hứng bằng ca sắt.

Quý vị qua đây ở bao lâu? (Tới Singapore nữa, thưa Sư Phụ.) Tới Singapore luôn hả? (Dạ.) Trời, ở lâu vậy đó hả? (Dạ.) Rồi tôi nuôi sao nổi, Trời ơi! Mỗi ngày Âu Lạc (Việt Nam) ăn quá trời quá đất. Mà đòi đặc biệt nữa, mận hay măng cụt, mấy cái thứ mà mùa này không có, sầu riêng đồ. Đi kiếm, mấy đứa học trò nó đi kiếm muốn chết luôn á. Ờ. Thôi ở bao lâu cũng được, mà đừng có ồn ào nhe không, (Dạ.) ăn rồi đi ngủ. Đừng có nhõng nhẽo đòi gặp Sư Phụ, gặp tới gặp lui, mất công tôi mỗi ngày phải tô son điểm phấn xuống cho quý vị dòm. Từ từ nếu không có, không đủ, Sư Phụ cho thêm. (Dạ.) Còn đủ hả? Chưa đủ phải không? Đưa đây, đưa đây. Không đủ. Tất cả họ đều thèm ăn dữ lắm. Họ ăn nhiều lắm. Đưa cái giỏ đây, Sư Phụ cho thêm. Người nào chưa có đâu? Rồi, rồi. Có lẽ thêm hai túi nữa. Hai túi nữa là được.

Ồ, quý vị muốn tặng họ bánh kẹo ngon như thế hả? Trời ơi, cái bánh (thuần chay) ngon vậy mà cho quý vị ăn sao? Uổng vậy! Cái này hình như bánh trung thu (thuần chay) này kia đó. Cái này cho mấy người Âu Lạc (Việt Nam) ăn uổng quá vậy, hả? Được rồi. Mang đến đó cho họ. Bên này đủ chưa? Bên này đủ chưa, cưng? Ai muốn lấy thêm không? (Dạ con.) Kẹo (thuần chay) hả? (Dạ.) Chưa có kẹo (thuần chay), vô đây lấy đi. Có chưa? Có hay là chưa có? (Dạ chưa.) Chưa thì lại lấy đi. Đưa cho bả, để bả khóc. Ờ, muốn lấy kẹo (thuần chay) gì lấy đi. Người nào mà thiếu cái gì ra lấy đi ha, bên này. Rồi. (Cám ơn Sư Phụ.) Rồi. Người nào chưa có thì mỗi người một nắm gì đó ha. Lấy nhiều nhiều chút, không sao đâu cưng, hết Sư Phụ lấy thêm, không sao đâu. (Đi ra sau, đi ra sau.) Mấy bữa nay người ta đóng cửa mà, phải mua trước, chứ nếu mà mua sau là bữa nay không có. Cho họ thêm một giỏ nữa. (Dạ.) Hình như chưa đủ, phải không? Chưa đủ, phải không? Rồi. (Dạ chưa.) Còn, còn, còn. (Dạ còn Sư Phụ.)

Bên này hồi nãy nói đủ rồi mà cứ lấy hoài vậy? (Bên đây chưa có, Sư Phụ.) Không sao đâu, lấy hết đi. Thêm một giỏ nữa cho họ. (Dạ.) Họ có thể ăn nhiều lắm. Mấy chàng trai vẫn chưa đến đây. Quý vị biết không? Xong hết chưa? Người nào chưa có thì lấy thêm thôi. (Con chưa có, Sư Phụ.) Chưa có hả? (Dạ bên đây cũng chưa có này.) Rồi, rồi. Ôi trời ơi, sao chưa có nhiều quá vậy? Thôi bây giờ người nào có rồi thì đi cho rồi, nghe không. Tôi nghi quá, nghi quá à. Nghi quá, bên này có rồi, đưa bên kia lấy nữa. Mấy người chưa có lấy nha, mấy người có rồi thôi nha. (Sư Phụ ơi, còn bên này.) Đưa cho mấy người chưa có nhe, ờ. (Nếu vậy con không lấy nữa.) Sao không lấy? (Không có, con lấy rồi. Bên ngoài chứ không phải ở đây.) Ờ, ngồi đây không được. Người nào chưa có thì đưa cho người ta ha, người nào có rồi thì thôi nhe. Vậy nhe, đừng có ăn gian nhe. (Để dành đó.) Thôi dòm thêm chút nữa đi cho đủ tiền vé máy bay, rồi đi xuống. Tại còn mấy người khác, còn mấy người nam nữa. (Dạ.)

Cái gì? (Sư Phụ đi Los ăn tết đi.) Thôi, đi Los chán thấy mồ. (Đồng tu Canada mời Sư Phụ qua Canada đó, Sư Phụ.) Ờ, cám ơn quý vị. Già rồi làm biếng đi quá. (Sư Phụ đi Pennsylvania đi.) Pennsylvania. Ai da! (Ohio nữa.) Ohio, ờ. Có một số người trên mặt trăng. Họ cũng mời tôi. Tôi không thể cứ đi bất cứ đâu. Đi đủ chỗ mệt thấy mồ. Đủ hết chưa? (Dạ đủ rồi.) Mấy người này chưa có nè. Ráng chịu, ai biểu ngu. Đưa cho mấy “người ngu” ở đó, còn miếng vải. Vẫn không đủ. Chỉ cần mang mọi thứ ra từ kho hàng ở đây là được. Thôi người nào chưa có thì qua đây. Người nào chưa có thì bước vô, chứ mà đứng đó là không có nữa. Đứng đó tới sang năm cũng không có, tại vì mấy người kia tay dài lấy hết. Lẹ, lẹ, lẹ. Người nào chưa có, vô đây ha cưng. Rồi lấy mỗi người một nắm đi. Lần cuối cùng ha, mời mà không vô thì thôi đó. (Con cám ơn Sư Phụ.) Rồi. Bác đó già mà lấy ít quá vậy hả? (Dạ lấy không được đó, Sư Phụ.) Ăn sao lớn? À, còn ở trong đó nữa. Không có mà. Cái đó khăn của người ta, đừng có nói bậy. (Có ba cái à.) Rồi ha, rồi.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (3/5)
1
2023-12-29
4367 Lượt Xem
2
2023-12-30
3826 Lượt Xem
3
2023-12-31
2917 Lượt Xem
4
2024-01-01
3013 Lượt Xem
5
2024-01-02
2883 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android